Đức Chúa Trời là Đấng sống và thật, tồn tại đời đời trong thân vị ba ngôi: Cha, Con và Thánh Linh; Ngài là Thần Linh, vô hạn, vĩnh cửu, không thay đổi về tình yêu, lòng thương xót, quyền năng, sự khôn ngoan và sự công chính của Ngài. (Ê-sai 45:22, Thi Thiên 90: 2; Giăng 4:24; II Cô-rinh-tô 13:14)
Đức Chúa Giê-xu Christ là Con Đức Chúa Trời; Ngài đã nhập thể thông qua sự ra đời đồng trinh của Ngài; Ngài hoàn hảo cả về thần tính và nhân tính của Ngài; Ngài sẵn lòng hiến mạng sống của Ngài làm của lễ hy sinh thay thế cho tội lỗi của con người một cách hoàn hảo và đầy đủ; thông qua sự cứu chuộc của Ngài, con người có thể biết đến sự tự do khỏi hình phạt, khỏi tội lỗi và ảnh hưởng của tội lỗi; Ngài đã sống lại từ kẻ chết trong thể xác, thân thể vinh hiển của Ngài hiện nay đang ngự trên Thiên Đàng, đang cầu thay cho các tín đồ; và Ngài sẽ tái lâm trong thân thể vinh hiển của Ngài để thiết lập vương quốc của Ngài. (Ma-thi-ơ 1: 18–25; Giăng 1:14; Cô-lô-se 1:13–18; I Phi-e-rơ 2:24; Lu-ca 24; Hê-bơ-rơ 4:14; Ma-thi-ơ 25:31–46)
Đức Thánh Linh bình đẳng về mọi thuộc tính trong thần tính với Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con; Ngài thực hiện phép lạ tái sinh cho những người tiếp nhận Đấng Christ là Đấng Cứu Rỗi và hiện đang ngự trong lòng các tín đồ; ấn chứng họ cho đến ngày cứu chuộc; thêm quyền năng cho họ để phục vụ và ban cho họ các ân tứ theo ân điển (các ân tứ thuộc linh) để xây dựng thân thể của Đấng Christ. (Ê-phê-sô 4:30; I Cô-rinh-tô 6:19; 12:4,7,12–13; Công vụ 1:5; Tít 3:5)
Lẽ thật là tuyệt đối và khách quan. Lẽ thật cứu chuộc được nêu ra trong Kinh Thánh Cựu Ước và Tân Ước là sự mặc khải được viết ra của Đức Chúa Trời dành cho con người, được truyền cảm hứng bằng lời nói và không sai lầm trong các bản viết tay gốc. Kinh Thánh có thẩm quyền tối cao và cuối cùng trong mọi vấn đề về đức tin và thực hành. (Ma-thi-ơ 5:18; II Ti-mô-thê 3: 15–17; II Phi-e-rơ 1: 20–21)
Hội Thánh là thân thể hợp nhất của Đấng Christ trên đất, tồn tại để thông công, gây dựng và để rao truyền Phúc Âm cho mọi quốc gia bằng đời sống Cơ Đốc và lời làm chứng nhân của họ. (Ma-thi-ơ 28: 19–20; Công vụ 1: 6–8, 2: 41–42; I Cô-rinh-tô 12:13)
Con người được tạo ra theo hình ảnh của Đức Chúa Trời, nhưng do tội lỗi của A-đam đã khiến con người trở nên xa cách Đức Chúa Trời và bị kết án hình phạt đời đời. Phương cách duy nhất cho tình trạng của con người là sự cứu rỗi bởi đức tin cá nhân nơi thân vị và công việc của Chúa Giê-xu Christ. (Giăng 3:15–18; Ê-phê-sô 1:7; Rô-ma 10:9–10)
Các cá thể siêu nhiên hữu hạn tồn tại, bao gồm các thiên sứ không sa ngã, thiên sứ sa ngã và ác quỷ. Sa-tan, thủ lĩnh của các thiên sứ sa ngã, bị tuyên bố công khai là kẻ thù của Đức Chúa Trời và con người, nó sẽ bị hủy diệt bởi Hồ Lửa. (Hê-bơ-rơ 1:4–14; Giu-đe 6; Ma-thi-ơ 25:41; Khải huyền 20:10)
Sẽ có sự phục sinh về thân thể của cả những người được cứu và những người hư mất; người được cứu bước vào sự sống đời đời còn người bị hư mất đi đến sự chết đời đời. (I Cô-rinh-tô 15; Đa-ni-ên 12:1–2; Giăng 5:28–29; II Tê-sa-lô-ni-ca 1:7; Ma-thi-ơ 5:1–10)